Với vị trí địa lý thuận lợi mà thiên nhiên ưu ái ban tặng, 4 tỉnh Hải Phòng, Thanh Hóa, Nghệ An và Thừa Thiên Huế sở hữu nhiều tài nguyên biển phong phú, tiềm năng về phát triển du lịch biển cũng vô cùng đa dạng khi đều có vị thế giáp biển thuận lợi. Tuy nhiên, những ưu thế này vẫn chưa được tận dụng phù hợp nên nền kinh tế biển ở 4 tỉnh vẫn còn đang bị hạn chế và thiếu vắng đáng kể. Trong phiên họp ngày 22/10, nhiều đại biểu đã có những ý kiến đề nghị lên Chính phủ về việc tạo điều kiện phát triển hơn nữa các cơ chế đặc thù và cơ chế nguồn lực để góp phần tạo ra nhiều đột phá hơn nữa cho nền kinh tế biển của đất nước.
Mục Lục
Thiếu bóng dáng kinh tế biển ở 4 tỉnh có nhiều ưu thế du lịch biển
Tại phiên họp tổ chức ngày 22-10, nhiều ý kiến đại biểu Quốc hội đề nghị Chính phủ cần nghiên cứu bổ sung thêm một số chính sách để phát triển ưu thế kinh tế biển, du lịch biển. Chúng phải phù hợp tiềm năng, lợi thế 4 tỉnh: Hải Phòng, Thanh Hóa, Nghệ An và Thừa Thiên Huế. Tại phiên thảo luận tổ, các đại biểu đều cho rằng cả 4 địa phương: Hải Phòng, Thanh Hóa, Nghệ An và Thừa Thiên Huế đều là tỉnh có biển. Tuy nhiên trong các cơ chế, chính sách đặc thù các tỉnh này không thấy “bóng dáng” kinh tế biển.
Phó chủ nhiệm Ủy ban Tài chính Ngân sách Vũ Thị Lưu Mai (Đoàn TP. Hà Nội) cho rằng, bản chất cơ chế đặc thù là quy định tương thích với từng đặc thù của địa phương. Nó có chính sách tương ứng để phát huy tiềm năng, thế mạnh riêng của từng tỉnh. Đại biểu thấy rằng dự thảo nghị quyết mới chỉ đưa ra các cơ chế tương đồng như nhau. Điều này vẫn không thể hiện riêng đặc thù nào.

Đại biểu dẫn chứng, chẳng hạn, Hải Phòng có cảng biển, Huế có nhiều di sản văn hóa, lịch sử… Tuy thế, dự thảo Nghị quyết lại không nêu được. Nếu khai thác tiềm năng đó sẽ hợp lý, nhưng dự thảo còn chung chung. Dự thảo vẫn chưa thể hiện đặc thù riêng cho mỗi tỉnh.
Cần làm rõ hơn về cơ chế đặc thù phát triển kinh tế biển
Cùng quan điểm này, đại biểu Trương Xuân Cừ (Đoàn TP. Hà Nội) cũng cho rằng cần làm rõ cơ chế, chính sách đặc thù để các địa phương tạo đột phá trong phát triển kinh tế – xã hội dựa trên lợi thế so sánh của từng địa phương. “Ví dụ, Hải Phòng là địa phương có cảng biển thì cần tạo cơ chế đặc thù để phát triển kinh tế biển, sau đó sẽ áp dụng với những địa phương khác cũng có kinh tế biển”, đại biểu đề xuất.
Đồng quan điểm trên, đại biểu Tạ Đình Thi, Tổng cục trưởng Tổng cục biển và Hải đảo (Đoàn TP. Hà Nội) cho rằng việc thực hiện cơ chế đặc thù với các địa phương trên đã có chủ trương của Bộ Chính trị và căn cứ thực tiễn. Tuy vậy, rõ ràng vẫn còn nhiều băn khoăn như các đại biểu đã nêu ý kiến. Điều đáng băn khoăn nhất là về việc phát huy kinh tế biển tại 4 địa phương này.

Hải Phòng có thế mạnh về cảng biển, Huế có thế mạnh phát triển du lịch biển. Thanh Hóa và Nghệ An có thế mạnh về công nghiệp ven biển. Vấn đề này đã được đặt ra trong Nghị quyết của Trung ương về phát triển kinh tế biển. Từ đó, đại biểu Tạ Đình Thi đề nghị các dự thảo nghị quyết về thí điểm một số chính sách, cơ chế đặc thù cho 4 địa phương gồm Hải Phòng, Nghệ An, Thanh Hóa và Thừa Thiên Huế cần làm rõ hơn nội dung này.
Chú trọng cơ chế thu hút nguồn nhân lực
Trong khi đó, đại biểu Đồng Ngọc Ba (Bình Định) nhấn mạnh, điều quan trọng khi trao cơ chế đặc thù là để từng địa phương có cơ chế tốt, đảm bảo môi trường đầu tư kinh doanh. Các địa phương cần phải giảm bớt được thủ tục hành chính, cắt giảm điều kiện kinh doanh. Đặc biệt, cần quan tâm đến bộ máy, có cơ chế tăng thu nhập để thu hút người tài. Tương tự, đại biểu Nguyễn Công Long (Đồng Nai) cũng hy vọng các cơ chế, chính sách đặc thù sẽ tạo cú hích và động lực phát triển mạnh mẽ cho địa phương. Chúng sẽ đóng góp vào sự phát triển chung của đất nước.
Phó Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Khắc Định nhấn mạnh hai vấn đề cần được quan tâm. Thứ nhất là dành nguồn lực, tạo cơ chế thông thoáng để các địa phương phát huy sức mạnh. Đồng thời thứ hai là giảm bớt thủ tục giúp cho công việc nhanh gọn. Điều này tạo điều kiện cho các đơn vị phát triển. Theo ông Định, sau thời gian thí điểm sẽ tổng kết, nếu phù hợp có thể sửa luật. Đồng thời cũng có thể xem xét áp dụng luật đó cho các địa phương khác.